Thế nào là HD, định nghĩa các loại HD, DVDRip, BRRip, BDRip, R5..

Thế nào là HD,   định nghĩa các loại HD,   DVDRip,   BRRip,   BDRip,   R5..
Nếu bạn thường xuyên download phim trên mạng chắc bạn thường gặp các khái niệm kèm theo mỗi tựa phim như: CAM, TS, R5, DVDRIP… Blu-Ray, HD (HD 720p, HD 1080p), m-720p, m-HD, t-HD. Tuy trên các diễn đàn đã có nhiều bài viết giải thích về các khái niệm niệm này, nhưng hầu hết các bài viết đó chưa được đầy đủ và còn rải rác…Vì vậy mình post bài này nhằm tổng hợp các kiến thức mà mình biết cũng như thu thập được từ nhiều nguồn tin cậy khác nhau để giúp các bạn dễ dàng theo giỏi và hiểu hơn về các khái niệm nói trên. Mỗi tựa phim có thể có nhiều bản khác nhau, mỗi bản tương ứng với một khái niệm ở trên và khái niệm đó sẽ nói lên chất lượng của bản phim đó, vì vậy tài liệu này sẽ rất có ích đối với những ai thích sưu tầm phim nói riêng và tất cả mọi người quan tâm đến phim ảnh nói chung. Nếu hiểu rõ được những khái niệm này sẽ giúp các bạn có thể phân biệt, so sánh sự khác biệt về chất lượng, ưu và nhược điểm giữa các bản khác nhau của cùng một tựa phim, từ đó bạn có thể lựa chọn cho mình bản (của tựa phim đó) phù hợp nhất với nhu cầu, điều kiện của mình để tải về…
oOo
Ý nghĩa các thuật ngữ CAM, TS, R5, DVDRip, Blu-ray, HD, mHD …

CAM Bản Cam là bản copy từ phim chiếu rạp, thường được thu bằng Camera kỹ thuật số. Một số trường hợp thuận lợi thì dùng được giá đỡ nhưng rất hiếm, vì thế bản Cam thường bị rung và đôi khi được quay từ góc ( kô trực diện ) nên hình ảnh có thể bị cắt xén một cách quá đáng. Âm thanh được thu trực tiếp từ microphone của camera, nên đôi khi sẽ bị trộn lẫn với tiếng của khán giả (đặc biệt là các bộ phim hài). Chất lượng thì khỏi phải bàn thuộc dạnh thấp nhất.

TELESYNC (TS) Thiết bị dùng tương tự như Cam nhưng dùng thiết bị thu âm rời nên chất lượng âm thanh tốt hơn bản Cam, nhưng mà có như vậy thì nó cũng không đảm bảo cho một version tốt về âm thanh. Đôi khi bản TS được thu từ rạp trống hay từ buồng chiếu với một camera chuyên nghiệp. Nói chung một bản TS có chất lượng nhỉnh hơn bản Cam nhưng chất lượng vẫn rất tệ.

TELECINE (TC)

TeleCine là máy phim số ghi phim từ băng. Âm thanh và hình ảnh có thể rất tốt, tuy nhiên sẽ phụ thuộc vào chất lượng của máy. Ngoài ra nó có một số hạn chế chết người là trang bị phức tạp và giá của nó rất đắt. Bởi vậy nó không được khả thi cho lắm. Khung hình thường ở dạng chuẩn, đôi khi là 3:4. Chất lượng chấp nhận được.

SCREENER (SCR) Những phiên bản kiểu này chủ yếu xuất phát từ những cuộn băng VHS (bản thử của băng VHS…) – là dạng băng mà nhà sản xuất tung ra trong các chiến dịch quảng cáo và thường được đưa tới các tiệm cho thuê hay những nơi xem thử. Tỉ lệ thường là 4:3 (full screen), đôi khi trong phim xuất hiện dòng chữ cảnh báo Copyright hay Anti-copy telephone number ở phía dưới màn hình, thậm chí có khi chỉ cho ta hình đen trắng. Phần lớn bản SCR được chuyển thành VCD ( chất lượng tương đương VCD)

DVD-SCREENER (DVDSCR) Tương tự như SCR nhưng được chép vào DVD. Nếu mà RIP tốt thì chúng ta có một bản .DivX xem rất được.

R5 Liên hệ tới một định chuẩn DVD dành cho Region 5 (Có 5 region DVD trên thế giới ), Sáng lập viên Sô viết và các bản copy lậu đã được phân phối trên Internet. Trong một nỗ lực để đối đầu với tình trạng phim lậu, ngành công nghiệp phim ảnh đã lựa chọn thiếp lập một định dạng mới cho các sản phẩm phim phát hành trên DVD mà có thể được sản xuất nhanh và rẻ hơn so với các bảnDVD truyền thống. Các định dạng DVD R5 khác với các định dạng DVD truyền thống ở chỗ nó là sư dịch chuyển trực tiếp của phim mà không cần thông qua quá trình xử lý hình ảnh thường thấy ở DVD cũng như không cần các hiệu ứng đặc biệt nào. Điều này giúp bộ phim có thể được tung ra thị trường cùng với thời điểm đưa ra các phiên bản tiếp thị ban đầu (DVD screeners) trước khi chúng được phát hành thành DVD chính thức. Thường thì thị trường sao chép DVD lậu chất lượng cao chủ yếu dựa trên các phiên bản khuyến mại (DVD screeners) thì điều này sẽ giúp cho các xưởng sx phim tránh được tình trạng sao chép lậu (do 2 cái cùng phát hành 1 lúc). Trong một số trường hợp, các phiên bản R5 DVD có thể được phát hành không có các rãnh âm thanh Tiếnh Anh nên các bản lậu bắt buộc phải sử dụng đường âm than trực tiếp từ các Phim trong rạp hát. Trong trường hợp này, các bản sao chép sẽ được gắn mã “.Line” để phân biệt với các bản DVD có âm thanh Tiếng Anh khác. Chất lượng hình ảnh của phiên bản R5 nói chung có thể so sánh với một bản khuyến mại (DVD Screeners) ngoại trừ các dòng chữ cuộn bổ sung và các cảnh trắng đen nhằm mục tiêu phân biệt các bản khuyến mại với các bản thương mại chính thức. Chất lượng phim tốt hơn các bản phim chuyển thể từ phim lậu bởi vì quá trình này được thực hiện thông qua các thiết bị quét đẳng cấp chuyên nghiệp. Bởi lẽ chả có tiêu chuẩn nhất định nào cho các phiên bản R5 lậu, nhiều người [ chúng ta đó ] sử dụng những ký hiệu như là Telecines, DVD Screeners hoặc là DVD rips. Cuối năm 2006, nhiều đầu lậu như DREAMLiGHT, mVs, and PUKKA đã bắt đầu gán nhãn “.R5″ hoặc r5 (dòng này để cho biết là nó có âm thanh Tiếng Anh trực tiếp) và khuyến khích các đầu lậu khác làm tương tự.

DVDRip Là bản copy (hay còn gọi lả rip) từ DVD phát hành chính thức, có thể nói DVDrip là dạng phổ biến nhất hiện nay, có chất lượng rất tốt hơn hẳn bản DVDSCR. Thường có định dạng .AVI hoặc MP4… và dung lượng thường ở tầm 550mb ~ 1.5gb tùy vào độ dài của mỗi phim cũng như cách rip của mỗi nhóm rip khác nhau. Nhóm rip DVD nổi tiếng nhất là aXXo, xem ngon lành cành đào và phổ biến.

BDRip BDrip là một Xvid encoder trực tiếp từ một nguồn đĩa Blu-Ray. Tập tin có dạng ( x264 / *. mkv )

BRRip BRrip là một Xvid encoder trực tiếp từ một nguồn đĩa Blu-Ray phát hành. Tập tin có dạng ( 1080p *. mkv ) dạng này rất ít người rip .

VHSRip Bản copy từ băng VHS. Đại khái loại này chuyên về thể thao – trượt băng và XXX

TVRip Bản thu từ TV. Workprint - là 1 bản copy của 1 film chưa hoàn chỉnh, có thể bị mất cảnh hoặc âm nhạc, và chất lượng có thể từ excellent đến very poor. Một vài bản WP thì rất khác so với bản chính (ví dụ film Men In Black bị mất tất cả các cảnh có Alien, thay vào đó là các diễn viên)

DivX Re-Enc - được lấy từ nguồn đĩa VCD gốc -> encode lại thành file DivX -> khoảng 200MB –> nói chung rất lởm –> ko nên down.

Watermarks - nhiều film từ Asian Silvers/PDVD (đọc ở dưới). Mấy film này có cái biểu tượng ở góc màn hình khi xem. Thường là chữ A, chữ Z hoặc biểu tượng “địa cầu”

Asian Silvers / PDVD - asian silvers –> mấy film này có nguồn từ châu Á – được 1 nhóm nào đó mua đĩa và đề là của họ. Loại này có đầy ở nhiều nước, dễ mua, dễ tìm thấy. PDVD –> cái này bị cắt subtitle rồi, chất lượng tốt hơn silvers, thường thì = bản DVD nhưng lại release như là VCD

VCD - dựa trên định dạng MPEG 1 , bitrate 1150kbit và cỡ 352×240 (NTCS). Chất lượng thì mọi người biết rồi.

SVCD - dựa trên định dạng MPEG 2, 2500kbits và cỡ 480×480 (NTSC), khi xem thì thưởng ở cỡ màn hình 4:3

XVCD/XSVCD - Chính là VCD và SVCD nhưng mà ko đúng hẳn như ở trên. Bọn này bit và cỡ màn hình cao hơn. Loại này thường được tự ghi ở nhà và xem lẻ (ko release)

CVD - tổng hợp của VCD và SVCD –> cỡ màn hình 352×240 nhưng dựa trên định dạng MPEG2 –> chả có nhóm nào release cái này hết

DVD-R - đĩa 2 mặt thì phải (mỗi mặt 4.7 Gb) [ DVD xịn hơn DVD-R ] . Có thể bạn này bị rút bớt extra hoặc language của bản xịn.

MiniDVD - như định dạng DVD nhưng mà lại ghi trên CDR/CDRW. Do tham bit và cỡ màn hình quá nên mỗi đĩa chỉ ghi được 18-21 phút.

WS - Wide Screen . Màn hình rộng – rộng như kiểu ghép mấy màn hình bình thường lại với nhau.

DSrip - Digital Source Rip – Nói chung là chất lượng tầm tầm DVDscr

Blu-Ray Bluray, chính xác hơn là Blu-ray disc (BD) là tên của một thế hệ đĩa quang học được định dạng theo kiểu mới, có thể ghi lại và phát lại hình ảnh cũng như âm thanh có chất lượng cao hơn hẳn so với trước kia. Một vấn đề quan trọng nữa chính là dung lượng của nó: BD có sức chứa gấp 5 lần DVD truyền thống: 25 GB trên đĩa một mặt và tới 50 GB trên đĩa 2 mặt. Cái tên blu-ray bắt nguồn công nghệ cơ bản để sản xuất ra loại đĩa này, đó là sử dung tia (ray) laser màu xanh-tím (blue-violet) để đọc và ghi đĩa.

Và blu-ray không phải do một công ty con hay một cá nhân nào phát minh ra, nó là sản phẩm của cả một hiệp hội (Blu-ray Disc Association – BDA) bao gồm các nhà sản xuất hàng điện tử, máy tính, truyền thông lớn nhất thế giới. Có thể kể ra những cái tên “khủng” nằm trong hiệp hội này như Apple, Dell, Hewlett Packard, Hitachi, LG,   Matsushita (tập đoàn mẹ của 2 thương hiệu Panasonic và National), Mitsubishi, Pioneer, Philips, Sony, TDK, 20th Fox, Walt Disney, Waner Bros… Mới đây nhất, Sony đã tung ra máy chơi game PS3, trong đó, đĩa trò chơi sử dụng BD. Tiếp bước Sony, trong năm sau, các hãng khổng lồ kể trên sẽ lần lượt tung ra các sản phẩm sử dụng hoặc có liên quan đến BD, hướng người tiêu dùng vào một xu thế DVD kiểu mới, hiện đại và… đắt tiền hơn.

Ngoài các chuẩn CD và DVD thông thường, BD còn cung cấp thêm các chuẩn ROM, R và RW và đang xúc tiến cho ra đời chuẩn BD/DVD, tức một định dạng lai, kết hợp cả BD và DVD trên cùng một mặt đĩa, cho phép đĩa đó phát được cả trên đầu BD cũng như đầu DVD. Bên cạnh loại đĩa một – hai mặt như hiện nay, sắp tới, BDA cũng sẽ tung ra BD 2 nhiều mặt, nâng dung lượng lên tới 100-200 GB, một con số khổng lồ. Đĩa 50 GB có thể lưu tới 9 tiếng phim ở dạng phân giải cao (high-definition video – HD) và 23 tiếng ở dạng bình thường (standard-definition – SD). Một trong những lý do để các nhà sản xuất tin tưởng BD sẽ chiếm lĩnh thị trường là sự có mặt và chiếm lĩnh thị trường của các loại HDTV (TV có độ phân giải cao). Đúng vậy, hình ảnh HD chỉ có thể phát huy tác dụng tối đa trên HDTV, còn nếu xem trên TV thường, nó sẽ chẳng khác gì so với hình ảnh từ DVD thông thường. Mà DVD thường có phát trên HDTV cũng chỉ cho ra những hình ảnh như ở TV CRT mà thôi. Sản phẩm PS3 của Sony được các nhà sản xuất khuyến cáo phải sử dụng với HDTV mới là hoàn hảo nhất là vì thế. Chúng ta ai cũng biết định dạng stereo là âm thanh 2 kênh dưới dạng không nén, còn digital (5.1, 6.1, 7.1) là âm thanh nén, Theo các nhà sản xuất BD với 8 kênh không nén (như thế không phải là stereo nữa, mà không biết gọi thế nào cho đúng), nhưng vì các đầu đọc thông thường chỉ tái hiện được 2 kênh mà thôi. Còn về các định dạng âm thanh digital, tất cả đầu đọc BD đều tái hiện được âm thanh 5.1 Dolby Digital nhưng cho tỷ lệ tín hiệu cao hơn, vì thế, chất lượng cũng tốt hơn hẳn. Ngoài ra, BD còn hỗ trợ các định dạng cho âm thanh 7 kênh (Dolby Digital Plus 7.1), 8 kênh (Dolby True HD và DTS-HD Master Audio). Còn trên lý thuyết, BD có thể cung cấp tới 32 kênh âm thanh riêng lẻ (nếu bạn có một chiếc amply và bộ loa có thể tiếp nhận và xử lý ngần ấy tín hiệu âm thanh cùng lúc). Vấn đề duy nhất đối với người sử dụng BD hiện nay là giá. Vẫn còn quá cao so với DVD, cả về đầu phát cũng như đĩa chương trình ( đĩa BD trắng bán tại Mỹ khoảng hơn 30 USD/chiếc, đầu phát thấp nhất cũng khoảng 500 USD). Tuy nhiên, có thể chỉ trong thời gian ngắn nữa, khi công nghệ này bùng nổ trên thị trường, giá sẽ giảm nhanh chóng như DVD trước kia vậy. Không xa nữa, blu-ray sẽ trở nên quen thuộc với tất cả mọi người.

HD-DVD  Cũng là chuẩn DVD lưu trử video chất lượng cao tương tự như Blu-Ray, HD-DVD được phát triển bởi Toshiba và từng cạnh tranh gắt gao với Blu-Ray tuy nhiên nó đã bị Blu-Ray đánh bại vào năm 2008 nên không cần nói tới nữa.

HD (High-definition)

1)HD là gì ? HD (High-definition) hay HDTV( High-definition Televison) hiểu nôm na “truyền hình với độ nét cao” , là một thuật ngữ chỉ các chương trình TV kỹ thuật số, các tập tin đa phương tiện ( movies, audio, game…) được trình chiếu với độ phân giải cao hơn các chuẩn thông thường đã có trước đây (PAL, SECAM, NTSC). Độ phân giải cao giúp hình ảnh trung thực, chi tiết hơn rất nhiều tuy nhiên cũng vì thế yêu cầu năng lực nguồn phát, khả năng trình chiếu ( playback) của thiết bị tiếp nhận cũng như băng thông của hệ thống. Lịch sử HD theo Wiki bắt đầu từ một dự án trong quân đội Liên Xô năm 1958 đã tạo ra một hê thống có khả năng trình chiếu khung hình 1125 dòng cho mục đích quân sự. Tuy nhiên chương trình phát sóng thương mại đầu tiên thuộc về người Nhật năm 1969 nhưng vì “lý do kỹ thuật” nên ko thể trở thành một xu hướng mới trong phát sóng. Thuật ngữ HDTV như hiện nay được giới thiệu lần đầu ở Mỹ năm 1996 và chương trình phát sóng đầu tiên ở Mỹ vào năm 1998 , cho đến nay các chương trình HDTV đã chiếm 30% ở Mỹ. Hình dưới đây mô tả khung hình của HDTV so với các chuẩn trước đây, đương nhiên HD còn đi liền với nguồn âm thanh đa kênh DTS, AC3 hdtv1

2)HD 1080p, HD 1080i, HD 720p ?! Phổ biến nhất hiện nay vẫn là chuẩn 720p (với mỗi khung hình có độ phân giải 1280 x 720 pixel) và chuẩn 1080i (độ phân giải 1920 x 1080 pixel). Chữ “p” biểu thị cho công nghệ “progressive scan” (quét liên tục) hay có nghĩa là hình ảnh được “vẽ” lên một cách liên tục theo chiều quét của màn hình.Chữ “i” viết tắt cho từ “interlaced” (trộn lẫn), có nghĩa các nửa của toàn bộ hình ảnh được chiếu lên màn hình với tốc độ 60 lần/giây nhưng mắt của chúng ta sẽ tự động gộp chúng lại và “tái sản xuất” thành những hình ảnh với tốc độ 30 khung hình/giây. Với cùng một độ phân giải, chế độ quét liên tục (p) sẽ cho hình ảnh đẹp hơn chế độ trộn lẫn (i). Ngày nay, công nghệ phát sóng truyền hình vẫn chỉ dừng lại ở chuẩn 720p và 1080i trong khi một số công nghệ mới như Blu-ray đã có thể phát hình ảnh ở chuẩn 1080p. 1080p là chuẩn cao nhất, 720p và 1080i cũng chỉ tương đương nhau và tất cả những chuẩn khác ngoài 3 chuẩn này đều không “xứng đáng”. Với những màn hình lớn trên 32 inch mới tạo ra sự khác biệt giữa 720p và 1080p và nếu bạn chỉ xem TV hay PC thông thường thì 720p là vừa đủ.

3)Hệ thống phần cứng để xem HD - Đối với các hệ thống PC, tất nhiên cấu hình càng cao càng tốt, vì trong quá trình giải mã và phát phim HD, trình player (Media Classic Player hoặc các trình Player khác có thể chạy được HD) sử dụng khá lớn tài nguyên hệ thống tùy theo độ phân giải của màn hình mà nó hiển thi, tức là độ phân giải của màn hình càng cao, PC càng phải hoạt động nhiều. Một số trình chơi (phần mềm) HD đã có sẵn các codecs kèm theo (PowerDVD, KMPlayer…) sau cài đặt xong là có thể chạy được định dạng phim HD ngay mà không cần phải cài đặt các gói codecs bên ngoài vào, nên rất dễ sử dụng, tuy nhiên hạn chế của các trình Player này là khả năng tinh chỉnh hạn chế nên có thể sẽ không cho chất lượng lượng tốt nhất. Một số trình Player khác không có các codecs kèm theo (Media Classic Player…) thì bạn buộc phải cài các Code hỗ trợ giải mã Video và Audio HD mới có thể xem được, hiện tại có rất nhiều gói codec khác nhau trên Internet có thể tìm kiếm dễ dàng bằng Google. Về cá nhân mình thích nhất các gói codec của shark007.net, gồm có hai phiên bản là Windows Vista Codec Package dành cho Windows XP/Vista và Win7codecs dành cho Windows 7. Mình thấy các gói codec của shark007.net chuẩn hơn cả k-lite mega codec pack (gói codec phổ biến nhất hiện nay) vì nó giao diện đẹp, có tools điều khiển riêng cho phép tinh chỉnh video cho phù hợp nhất với nhu cầu xem, ngoài ra cũng như k-lite mega codec pack nó hỗ trợ tất cả các định dạng media hiện nay và đặc biệt là các codec riêng lẻ trong gói codecs luôn được update phiên bản mới nhất (khoản này thì k-lite mega codec pack còn thua xa). Còn k_lite_codec_pack (bản rút gọn của k-lite mega codec pack) thì gọn hơn và cũng khá đầy đủ, lúc chạy không chiếm nhiều tài nguyên, khi xuất tín hiệu cũng khá tốt. Cấu hình máy tương đối mạnh, và càng mạnh thì càng tốt Đối với HD 720p chip nên từ pen4 2.4 Ghz trở lên, card hình có thể onboard 128mb trở lên hoặc card rời 64mb, ram 512 trở lên. Đối với HD 1080 thì căng hơn, nên dùng chip pen D 3.0 hoặc core 2 duo 2.4 GHz trở lên, card hình rời 128mb, 128bit trở lên (ATI hoặc Gefore…), ram 1gb trở lên (Yêu cầu trên là đối với các link kiên căn bản và chỉ mang tính tương đối vì thực sự còn phụ thuộc thêm một số yếu tố khác)

4. Source HD gốc: chất lượng sắp theo thứ tự giảm dần - Blu ray hoặc HDdvd phát hành chính thức, được chuyển sang định dạng HD-rip bằng phần mềm chuyên dụng cho chất lượng tốt nhất - Blu-ray+ là chuẩn mới nhất của Blu-ray, hiện nay chưa cr@ck được nên phải chuyển sang HD rip qua 2 bước: capture từ đầu phát vào PC, sau đó chuyển sang định dạng HD rip. Trường hợp này không tốt bằng trường hợp trên, nhưng chất lượng cũng khá ổn. Hiện nay phim Die Hard 4.0 và Sunshine được thực hiện theo kiểu này. - source là HD rip định dạng này được convert sang định dạng khác - source là nguồn phim chiếu trên cable HDTV được capture và convert sang HDrip, hình thức này thường để lại 1 logo nhỏ của đài phát trên phim. - source là DVD rồi upscale lên HD, đây là trường hợp tệ nhất nhưng không thiếu trên trị trường HD hiện nay. Tuy mang danh HD nhưng thực chất chỉ tương đương DVD. Ai tinh tế nhìn biết liền.

5. Bit-rate, độ phân giải: - Bit-rate: là lượng dữ liệu chuyển từ file film lên CPU trong 1 giây để xử lý giải mã thành hình ảnh và âm thanh. Bit-rate càng cao phim càng đẹp, âm thanh càng hay nhưng cũng đồng nghĩa với việc CPU phải giải quyết càng nhiều công việc. - Độ phân giải: gồm 1080i, 1080p và 720p. Độ phân giải của phim HD tính bằng chiều ngang (1920 đối với 1080p/i) hoặc 1280 (đối với 720p) nhân với chiều dọc (biến đổi tùy theo phim) của diện tích hình ảnh (không tính phần băng đen). Ví dụ: .1080i/p ở tỉ lệ 16:9 có độ phân giải 1920×1080 ~ 2.01 MPx (megapixel) .1080i/p ở tỉ lệ 2.39:1 có độ phân giải 1920×803 ~ 1.54 MPx .720p ở tỉ lệ 16:9 có độ phân giải 1280×720 ~ 0.92 MPx .720p ở tỉ lệ 2.39:1 có độ phân giải 1280×536 ~ 0.69 MPx Rõ ràng là trên lý thuyết 1080p cho hình ảnh chi tiết hơn 720p gấp đôi. Tuy nhiên, trên thực tế sự chênh lệch này khó phân biệt bằng mắt thường trên cả TV 720p (HD ready) và 1080p (Full HD) hiện nay: - đối với TV 720p, việc thể hiện 1080p cũng chỉ cho độ chi tiết ngang với 720p vì đó là giới hạn phân giải của panel - đối với TV 1080p kích cỡ 46″ trở xuống thì ở khoảng cách 2.5m (khoảng cách xem phim đảm bảo) cũng rất khó phân biệt sự khác biệt vì tại vị trí này kích cỡ pixel quá nhỏ để có thể nhận biết bằng mắt thường. Tôi cho rằng, ưu thế của 1080p chỉ có thể nhận biết bằng mắt thường dễ dàng khi màn hình > 60″, lúc ấy phim 720p bắt đầu có hiện tượng rạn hình đủ để nhận biết bằng mắt thường. Tham khảo thêm: màn ảnh rộng ngoài rạp có kích thước lớn gấp vài trăm lần LCD full HD nhưng có độ phân giải (quy đổi) chỉ gấp 5 lần 1080p. Điều đó cho thấy yêu cầu tốc độ tăng diện tích màn hình tăng gấp nhiều lần yêu cầu tăng độ phân giải với chất lượng hình ảnh tương đương. Mối tương quan giữa bit-rate, độ phân giải với chất lượng HD:

hdtv2

- Xét 1 phim HD 720p @ 2.39:1 (độ phân giải của nó là 0.69 MPx) có bit-rate hình ảnh là 6000 Kbps -> hình ảnh đẹp - Nếu cũng là phim này nhưng là bản HD 1080p @ 2.39:1 (độ phân giải là 1.54 MPx – gấp 2.23 lần trường hợp trên) thì bit-rate yêu cầu để có chất lượng hình ảnh tương ứng phải đạt được là 6000*2.23=13380 Kbps. Đây là 1 con số tương đối lớn nên nó thường bị cắt xén bớt để hạ thấp dung lượng file. Từ đây rút ra, nếu bit-rate của phim 1080p thấp hơn 13380 một cách đáng kể, có thể phim sẽ không đẹp bằng bản 720p Nói dài dòng như ở trên cuối cùng cũng chỉ kết lại vài vấn đề sau: - bit-rate quan trọng hơn độ phân giải, như vậy 1 phim 720p cũng có thể đánh gục phim 1080p về chất lượng. - 1080p chiếu trên LCD 720p thì cũng chỉ thể hiện 720p - 1080p chiếu trên LCD full HD cỡ nhỏ không cho khác biệt đáng kể so với 720p ngay cả khi tương quan bit-rate của chúng là công bằng. Nhìn vào dung lượng phim có thể thấy được phần nào chất lượng phim thông qua bit-rate và độ phân giải: File có độ phân giải 1080p thì nên có dung lượng gấp 2.3 lần phim 720p để đảm bảo chất lượng tương ứng.

m-HD, m-720p, nHD m-HD (mini-HD, micro-HD) và nHD là bản rip lại từ source (nguồn) là một bản encode 1080p hoặc 720p, một số bản rip trực tiếp từ blu-ray nhưng rất hiếm (riêng nhóm NhaNc3 hay dùng blu-ray), video thường có res thấp hơn 720p nhưng dùng phương pháp anamorphic khiến cho chương trình chơi phim (MPC ) tự động scale lên thành 720p, audio thì dùng code AAC với khả năng nén tốt và hỗ trợ VBR (DTS, AC3 toàn CBR) nên size thấp.

Khái niệm về m-HD, m-720p, nHD khá trừu tượng nhưng có thể tóm lại như sau: Về độ phân giải, trong nhóm 720p thì có 1024×768: XGA 1280×720 : 720p chuẩn 1366×768 : WXGA Tuy cùng là mHD, nhưng trong nhóm này có 2 loại là mini HD và micro HD mini HD: 1024 x 576, 1152 x 648 (nói chung width>1000) micro HD: 720 x 405, 832 x 468 (720< width< 1000) Tại sao cần nhiều độ phân giải vậy? Để tiện lưu trữ. 1 DVD5 4.3 GB, 1 DVD9 8.5GB, 1 CD 700MB, Max file sixe FAT32 4GB, usb flash 4GB=3, 72 GB.

Nói chung là file m-HD thường được co kéo sao cho vừa 2CD hoặc 1DVD.
  • Phim m-HD hầu hết không có resolution là 720p (chuẩn là 1280×720, hoặc cũng có thể 1280×***), nếu nó đạt 720p thì dân encode thường gọi là m-720p hoặc m-HD 720p.
  • m-720p tuy có cùng độ phân giải với HD 720p nhưng vì được rip với bitrate thấp hơn nhiều so với HD 720p nên thường có dung lượng nhỏ hơn nhiều và chất lượng rất nét nhưng dĩ nhiên là không thể so với HD 720p.
  • m-HD chủ yếu có độ phân giải đạt 720×540, 720×458, 720×368… nói chung là thua HD 720p khá nhiều.
  • nHD là một dạng gần gần như m-720p. Loại này do nhóm NhaNc3 encode, và nhóm này có một tinh thần “tự sướng” khá cao nên lấy chữ cái đầu tiên của tên nhóm “N” để tạo nên một loại m-720p mới: nHD.
  • m-HD và m-720p thông dụng viết có thêm dấu gạch nối ‘-’, riêng nHD vì để thể hiện rõ ý nHD là HD của NhaNc3 nên ko có dấu gạch nối.
  • Và để thêm độ “tự sướng” thì các bản nHD mới